truyen cuong yeu doc nhat vo nhi giu lay
Trang chủTổng hợp truyện Sword art online sword Đoản Văn Nguồn: vanthulau.wordpress.com Trạng thái: Full Editor: Lăng Nhi Beta: Tử Ngạn Thể loại: Hiện . Văn phòng chủ tịch phi nhân loại - Cuồng Tưởng Chi Đồ Thiên Mai Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Cường, Nam cường đại, Cổ Đại
Giới thiệu truyện: Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy là truyện ngôn tình nói về cô gái là thiên kim tiểu thư của thị trưởng, hắn là tinh anh trong giới thương trường.- Ngày đính hôn, hắn ở trên giường của cô cùng với
Truyện Cường Yêu, Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy của tác giả Thiên Hạ Thái Bình Thất Thất thuộc thể loại truyện ngôn tình hiện đại, với những âm mưu cũng như tính toán trong tình yêu. Một cô gái nhỏ bé, đáng thương.
Truyện; Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy) Thông tin truyện. Tình đắng (Cường yêu, độc nhất vô nhị giữ lấy) Truyện Hay là trang đọc truyện chữ online hay nhất hiện nay với hàng ngàn truyện thuộc nhiều thể loại, truyện gì cũng có, miễn phí & cập
Lượt xem 2,749. Tình trạng Đang ra. Đánh giá 5. Theo dõi Đọc truyện. Truyện Cường Yêu, Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy của tác giả Thiên Hạ Thái Bình Thất Thất thuộc thể loại hào môn, báo thù rửa hận của nữ chính phải chịu án oan suốt ba năm! Đêm đính hôn, hắn cùng
materi ipa kelas 4 sd kurikulum 2013 pdf. Tan ca Thường Tử Phi từ công ty về nhà, trên đường về cứ tưởng đến cảnh có người ở nhà đợi anh về, trong lòng cảm thấy thật hưng phấn. Cố ý đi cửa hàng bán hoa mua một bó hoa hồng rồi chạy nhanh về nhà. Rốt cuộc cũng về đến, tâm trạng anh có chút không thể kiềm chìa khóa mở cửa, liếc mắt nhìn thấy Nghê Tuệ ở trong phòng bếp. Tâm chợt lạnh đi, có loại dự cảm không Tuệ thấy con về thì nhiệt tình đón tiếp "Tử Phi, con đã về, con lại đây xem mẹ làm món gì cho con."Thường Tử Phi bỏ bó hoa xuống, chạy xuống phòng bếp, có chút vội vàng hỏi "Mẹ, Noãn Noãn đâu?"Sắc mặt Nghê Tuệ trầm xuống, tức giận hừ nói "Cô ta đi rồi."Thường Tử Phi nháy mắt hai tay trở nên lạnh lẽo, giọng cũng lạnh đi vài phần "Mẹ, người đã làm gì Noãn Noãn?"Nghê Tuệ đang cầm khăn lau hung hăng để lại trên tủ chén, lạnh lùng "Mẹ cái gì cũng không làm, con không phải như vậy muốn cùng cô ta ở chung, gạo nấu thành cơm. Tử Phi, ở trong lòng mẹ con vẫn là đứa trẻ thông minh, nhưng sao trong chuyện tình cảm lại trở nên hồ đồ. Hiện tại An Noãn không xứng với con, cô ta không còn là con gái thị trưởng, ở trong công việc cũng không thể giúp gì được cho con, ngược lại sẽ làm liên lụy đến con.""Mẹ!" Thường Tử Phi nóng nẩy ngắt lời Nghê Tuệ tức giận "Con thích Noãn Noãn, chưa bao giờ chỉ vì cô ấy là con gái thị trưởng, cho dù cô ấy chỉ có hai bàn tay trắng, cho dù đã từng ngồi tù, con vẫn yêu cô ấy.""Câm miệng, chuyện này không cần nhắc lại nữa. Mẹ cho con biết mẹ đã tìm cho con một người con gái khác, gia thế tốt, người lại xinh đẹp, học vấn cũng cao, khi nào con rãnh mẹ sẽ an bài cho hai người gặp mặt."Thường Tử Phi cau mày, gằn từng tiếng nói "Thường Tử Phi con đời này chỉ có thể cưới An Noãn."Anh nói xong quay người rời đi."Con!" Nghê Tuệ tức giận không nhẹ "Con noi hay lắm, An Noãn đời này cũng đừng mơ tưởng làm con dâu Thường gia, trừ phi ta chết."Thường Tử Phi hơi dừng lại, nhưng lập tức bước đi không do Tử Phi chạy xe khắp nơi kiếm An Noãn, không ngừng gọi điện thoại cho cô, nhưng đầu dây bên kia dường như đã tắt máy. Thời gian cứ qua đi làm cho anh càng sốt ruột hơn. Cuối cùng cũng thấy được cô ở trạm xe ở gần nhà Noãn cô độc ngồi trong gió lạnh, đầu cúi thật thấp trong khăn quàng cổ. Cũng không biết cô ngồi như vậy bao lâu. "Noãn Noãn."Âm thanh quen thuộc vang bên tai, An Noãn ngẩng đầu lên, nhìn thấy bóng dáng cao lớn của Thường Tử Phi trước mặt. Cô đứng lên nhào vào lòng ôm chặt thắt lưng Thường Tử Phi, áp mặt mình vào lồng ngực ấm áp của anh."Thường Tử Phi, em biết anh sẽ tìm được em."Ngồi trong gió lạnh quá lâu, giọng cô trở nên khàn Tử Phi hai tay ra sức ôm chặt An Noãn, lòng co rút đau đớn."Thực xin lỗi, làm cho em chịu uỷ khuất rồi, bảo bối, thực xin lỗi."An Noãn kéo kéo khóe miệng, cố gắng nở nụ cười, lạnh nhạt "Không sao, em biết anh sẽ không vứt bỏ em.""Sẽ không, vĩnh viễn cũng không."Anh ở bên tai cô nói ra lời thề không thay đổi, lời nói đó An Noãn nghe như là âm thanh hay nhất mà cô từng đó không xe trên chiếc Bentley, người đàn ông hai mắt híp lại, không thấy rõ đáy mắt, chỉ cảm thấy quanh mình không khí thật rét Húc ngồi ở ghế tài xế, nhìn ánh mắt của Mạc Trọng Huy, chỉ cảm thấy toàn thân phát run. Có đôi khi anh thật không hiểu, Mạc tiên sinh trong lòng đang nghĩ cái gì, rõ ràng đã ở đây chờ rất nhiều giờ, nhưng vẫn không chịu xuống khẽ thở dài, thật cẩn thận hỏi "Mạc tiên sinh, chúng ta..""Đi thôi, về Thiên Đường."Mạc Trọng Huy về đến Thiên Đường, Phan quản lý nơm nớp lo sợ đến báo "Mạc tiên sinh, Hà tiểu thư ở phòng VIP đợi ngài đã lâu."Mạc Trọng Huy theo bản năng nhíu mày một cái, gật quản lý nhẹ nhàng thở ra, nếu Mạc tiên sinh không đến anh cũng không biết nên xử lý phiền toái này như thế nào. Mỗi lần chỉ cần Hà tiểu thư đến, anh đều cảm thấy đau đầu, thế nào cũng bị cô ta làm nay, Hà đại tiểu thư đến hỏi anh về Mạc tiên sinh, nhưng anh chỉ là một quản lý nho nhỏ, nói khó nghe chút chỉ là làm công cho người ta, anh làm sao biết được lịch trình của ông chủ mình. Nhưng Hà đại tiểu thư không nghe, nói không cho biết hành trình của Mạc tiên sinh thì đuổi việc anh. Anh sợ đến mức phải luôn cầu khẩn. Dù sao ai cũng biết địa vị của Hà Tư Kỳ trong lòng Mạc Trọng Huy, chỉ cần cô ta nói một câu, hắn tất sẽ nghe Tư Kỳ nghe được tiếng mở cửa, chạy nhanh đứng lên nghênh đón, quả nhiên là Mạc Trọng Huy."Trọng Huy, em biết anh sẽ đến đây." Hà Tư Kỳ đến trước mặt ôm lấy cổ hắn, làm nũng "Em ở đây chờ anh rất lâu, anh đã đi đâu, không ở công ty, không ở nhà, không phải cùng phụ nữ hò hẹn chứ?"Mạc Trọng Huy theo bản năng nhướng nhướng mày, hơi đẩy cô Tư Kỳ cắn cắn môi, tiếp tục ôm lấy cánh tay hắn "Trọng Huy, em biết anh giận em, em lấy lại những lời nói hôm trước, anh đừng không để ý đến em được không?"Mạc Trọng Huy rút cánh tay ra, mặt không chút thay đổi nói với Trương Húc "Cậu đưa Hà tiểu thư về nhà."Nói xong quay qua Hà Tư Kỳ, thản nhiên nói "Không còn sớm, em về nhà trước đi."Hà Tư Kỳ cảm thấy sợ hãi, chạy đến gắt gao ôm lấy cổ hắn "Trọng Huy, anh có ý gì, em chỉ muốn nhìn thấy anh, ở bên cạnh anh không được sao? Vì sao đuổi em?""Đừng làm loạn, để cho Trương Húc đưa em về nhà."Mạc Trọng Huy biểu tình có chút không còn kiên Tư Kỳ cũng tức giận, cô đã hạ giọng, nhưng người đàn ông này một chút cũng không nghĩ đến mình. Cô nhìn Mạc Trọng Huy gầm lên "Em chỉ tìm người cảnh cáo An Noãn một chút anh đã đối xử với em vậy sao? Là ai nói yêu em không phải là cô ta, hiện tại anh vì cô ta tức giận với em, rốt cuộc anh có ý gì?"Mạc Trọng Huy có chút mệt mõi xoa xoa trán, lớn tiếng nói "Trương Húc, đưa Hà tiểu thư về.""Em không về, anh ở đâu thì em ở đó, Hà Tư Kỳ em đời này phải đi theo anh, lúc trước anh nói sẽ chăm sóc em cả đời, em giờ không có người thân, em chỉ có anh. Mạc Trọng Huy, em cũng chỉ có anh, anh không thể vì An Noãn mà không quan tâm em, vứt bỏ em."Hà Tư Kỳ nói xong nước mắt cũng chảy ra, đáng thương nói "Trọng Huy, em biết em sai rồi, em sẽ không làm phiền An Noãn, anh đừng không để ý em được không? Em chỉ có anh, anh không thể bỏ em."Mạc Trọng Huy hít một hơi thật sâu, nhẹ nhàng kéo cô vào lòng. "Em biết, anh hiểu rõ em nhất, anh vĩnh viễn không muốn nhìn thấy em rơi lệ."
Ngày An Noãn muốn đến công ty bất động sản làm thủ tục, Lâm Dịch Xuyên đúng lúc phải về Luân Đôn xử lý chuyện một quan trọng, một chủ nhiệm thiết kế sư ở tổng bộ JM bị người ta mua chuộc, xin từ chức. Vị kia thiết kế sư An Noãn cũng biết, là nhân tài hiếm có, năm đó khi còn học ở đại học Cambridge, đã được cha của Lâm Dịch Xuyên nhìn trúng, sau khi tốt nghiệp trực tiếp tiến vào JM, mấy tác phẩm của cô ấy được rất nhiều người trên thế giới thưởng thức, làm việc chưa được năm năm, đặc biệt thăng làm chủ nhiệm thiết kế tổng bộ, An Noãn rất ít gặp cô ấy, bởi vì không cùng tổ, lúc họp có thể nhìn từ xa. Cô ấy là một phụ nữ rất xinh đẹp, người Anh quốc, An Noãn có ấn tượng sâu nhất với là cô ấy rất ít nói nhưng mỗi khi mở miệng đều ngắn gọn xúc Noãn có nghe Hứa Vĩ Thần nói về quá khứ của cô ấy và Lâm Dịch Xuyên, lúc Lâm Dịch Xuyên vẫn còn là một thiết kế sư, hai người bất đồng quan điểm nên có không ít mâu thuẫn. Nhưng khi Lâm Dịch Xuyên tiếp nhận JM, những lão già ở JM cực lực phản đối, khắp nơi tìm Lâm Dịch Xuyên phiền toái. Cô lại đột nhiên ủng hộ Lâm Dịch Xuyên, còn tung tin ra ngoài, nếu CEO của JM không phải anh, cô sẽ dẫn rất nhiều thiết kế sư rời khỏi ấy đã từng ủng hộ Lâm Dịch Xuyên như vậy, làm sao có thể đột nhiên muốn rời khỏi công Noãn suy nghĩ hoài cũng không hiểu, lúc đưa Lâm Dịch Xuyên đến sân bay, chỉ có thể an ủi “Yên tâm đi, có lẽ chỉ là hiểu lầm, anh và cô ấy nói chuyện sẽ không sao.”Lâm Dịch Xuyên thản nhiên nói “JM mất một cái thiết kế sư không là vấn đề.”“Em biết, nhưng anh luyến tiếc nhân tài như vậy đúng không? Vẫn nên trở về giữ cô ấy lại, bằng không thật đúng là tổn thất của JM.”Người phụ nữ kia rất nổi tiếng trên thế giới, đã nhiều năm qua, cống hiến rất nhiều cho công ty, không chỉ có thế, cô còn mang theo một số lớn thiết kế Dịch Xuyên trước khi đi hôn lên trán cô, biết tâm lý An Noãn còn chút mâu thuẫn, hiện tại thậm chí anh không dám hôn lên môi cô.“Yên tâm đi, chuyện công ty anh sẽ xử lý tốt, khoảng thời gian này em nhanh chóng làm thủ tục căn nhà, chờ anh trở lại, chúng ta thuyết phục người nhà em, nhanh chóng chọn ngày kết hôn.”An Noãn gật gật đầu, tâm tình nặng ôm đùi An Noãn, ê ẩm nói “Mẹ, về Luân Đôn với con đi.”An Noãn xoa xoa đầu thằng bé, bế lên dỗ “Sớm ngoan, mẹ còn có chuyện phải xử lý, con cùng Rừng già đi sớm về sớm.”Vốn không tính mang Sớm trở về, nhưng Lâm Dịch Xuyên tối hôm qua cha mẹ anh gọi điện thoại, mẹ Lâm kêu anh đem Sớm về, hai lão nhân chắc là nhớ Lâm Dịch Xuyên cùng Sớm, đột nhiên An Noãn có cảm giác mất mát, cũng không biết trong lòng khổ sở cái gì. Cô tự nói với mình, nhất định là bọn họ rời đi, cô luyến sân bay ngồi một lúc lâu, cô mới về Thẩm gia. Gọi điện thoại cho người của công ty bất động sản, ngày mai đi làm thủ tối Thẩm Diệc Minh về nhà ăn cơm, cơm nước xong còn phải làm bàn cơm, Tiết Ngọc Lan cười trêu ghẹo “Noãn Noãn, cháu ở nhà, cậu cháu chỉ cần có một chút thời gian, liền gấp trở về ăn cơm. Xem đi, này trong nhà cháu có sức quyến rũ lớn nhất.”An Noãn bị bà nói làm ngượng ngùng, nhìn về phía Thẩm Diệc Diệc Minh xoa đầu cô, cười nói “Hiện tại biết cậu thương cháu bao nhiêu, xa như vậy cậu cũng chạy về ăn cơm với cháu, có cảm động không?”An Noãn hơi hơi gật gật đầu.“Vậy về sau còn chọc cậu tức giận không?”An Noãn chột dạ nói “Khi nào thì cháu chọc cậu tức giận!”Thẩm Diệc Minh cười sang sảng, gắp rất nhiều đồ ăn vào chén cô “Ăn nhiều một chút, lần này nằm viện gầy đi một vòng lớn, nhìn cũng thấy đau lòng.”Lão gia tử nhìn trong mắt Thẩm Diệc Minh toát ra sủng nịch, nhíu mày thật sâu.“Lão Nhị, gần đây vẫn ổn chứ?” Lão gia tử thuận miệng hỏi Diệc Minh thản nhiên trả lời “Chỉ có mấy người đang rục rịch.”“Ừ, có nhiều chuyện không thể làm tuyệt, có chừng có mực.”Lão gia tử không chút để ý nhắc nhở một câu, quay sang Tiết Ngọc Lan “Ngọc Lan, gần đây con có về thăm cha con không, cha con vẫn khỏe chưa.”Tiết Ngọc Lan cười trả lời “Hôm qua con mới về thăm lão nhân gia, thân thể cha con tốt lắm, có chút làm ầm ĩ, kêu Thần Bằng cưới vợ.”“Đây là chuyện tốt, mau để cha con giới thiệu, ta rất tin tưởng ánh mắt của ông ấy, Thần Bằng cũng đến tuổi thành gia lập thất rồi.”Tiết Ngọc Lan cười cười, lại có chút chua xót “Con cũng vậy nghĩ vậy, chỉ sợ Thần Bằng không chấp nhận, đứa nhỏ kia không chịu nghe lời ai trong nhà.”Lão gia tử hít vào một hơi thật sâu, cúi đầu nói “Đứa nhỏ kia không nghe chúng ta, vì từ nhỏ đã sống ở nước ngoài, Thần Bằng rất tôn kính cha con, có lẽ để cho cha con an bài, đứa nhỏ kia sẽ nghe lời.”“Vậy con sẽ nói với cha con, đối phương chính là cháu gái của Doãn tham mưu trưởng ở quân khu, Doãn tham mưu trưởng là ta thuộc hạ của cha con.”“Tốt, tất cả đều nghe cha con an bài, Thần Bằng bên này để cho cha con làm mai.”An Noãn vẫn im lặng nghe, trong lòng buồn nhân của Thẩm Thần Bằng hoàn toàn để trong nhà xử lý, so với anh, An Noãn xem như may mắn. Lấy tính cách của Thẩm Thần Bằng, anh sẽ không đồng ý, nhưng mặc cho anh phản đối như thế nào, cuối cùng anh lấy về nhà vẫn sẽ là cháu gái của tham mưu Noãn bỗng nhiên nhớ tới Cố Thu, cô gái kia rất biết suy nghĩ, cô tự mình hiểu lấy. Sớm rời khỏi anh, nên giờ cũng không đau lòng nhiều.“Suy nghĩ cái gì? Cậu gắp rất nhiều đồ ăn sao con không ăn? Không vui sao?” Giọng Thẩm Diệc Minh ôn nhu nhẹ nhàng Noãn cười lắc lắc đầu “Rất thích, cám ơn nhị cữu.”Thẩm Diệc Minh thối nói “Đứa nhỏ này, khách khí với cậu như vậy, nghe rất không thoải mái.”“Cháu không phải khách khí, đây là lễ phép.”Thẩm Diệc Minh sủng nịch xoa xoa đầu cữu mẹ đột nhiên nghĩ đến cái gì, hỏi An Noãn “Noãn, cháu xem nhà thế nào rồi? Muốn trong nhà hỗ trợ không?”“Không cần, cháu đã chọn xong rồi, trang trí rất được, cháu cũng rất thích, ngày mai sẽ đi làm thủ tục.”Thẩm Diệc Minh theo bản năng nhíu mày, thản nhiên nói “Như thế này đi cậu đến thư phòng lấy tiền, nhà coi như là của hồi môn của Thẩm gia, không lấy tiền của Lâm Dịch Xuyên.”Lão gia tử cũng nói “Đúng vậy, chúng ta ra tiền.”An Noãn muốn cự tuyệt, nhưng lại tìm không ra lý do hợp nước xong Thẩm Diệc Minh còn nửa giờ, gọi An Noãn vào thư phòng, đưa cho cô thẻ ngân hàng.“Cái này cho con xem như của hồi môn, muốn mua cái gì tự mua. Đương nhiên bây giờ cậu chưa muốn gả con đi, khảo nghiệm đối với Lâm Dịch Xuyên vẫn chưa xong.”An Noãn bĩu môi nói “Nhị cữu, không cần cho cháu tiền, Lâm Dịch Xuyên có tiền, cháu cũng không thiếu tiền.”Trán Thẩm Diệc Minh nổi lên vài vạch đen, không hờn giận nói “Cậu ta có tiền, kết hôn không dùng tiền của cậu ta, Thẩm gia không phải không ra được chút tiền đó.”An Noãn vẫn không lấy thẻ của ông, trong lòng luôn cảm thấy không được tự nhiên. Cái cô muốn chỉ là thân tình, mà không phải tiền của Thẩm gia.“Noãn Noãn, nếu con không lấy, cậu sẽ tức giận.” Thẩm Diệc Minh trở nên nghiêm Noãn nhận lấy thẻ ông đưa, lại cảm thấy phỏng khi An Noãn nhận, trên mặt Thẩm Diệc Minh rốt cục cũng mỉm cười, ông gắt gao cầm tay cô, cảm khái nói “Đứa nhỏ, bình thường cậu bận quá, rất muốn dành nhiều điểm thời gian cho con, lại không được, không nên trách cậu được không?”An Noãn cười nói “Nhị cữu, cháu biết cậu bề bộn nhiều việc, cháu sinh bệnh nằm viện, cậu đã muốn dành thời gian cho cháu, trong lòng ta rất cảm động, cậu đã rất thương yêu cháu, thật sự, cháu thấy rất thỏa mãn .”Thẩm Diệc Minh nhẹ nhàng ôm cô, trầm thấp nói “Nhưng cậu cảm thấy sủng con như thế nào đều giống như không đủ. Trong lòng luôn cảm thấy thua thiệt cho con, nếu năm đó cậu ngăn cản mẹ con, hoặc là khuyên nhủ lão gia tử, có lẽ mẹ con sẽ không rời đi.”“Nhị cữu, cậu không cần tự trách, mẫu thân rời đi là mệnh, cùng bất luận kẻ nào không quan hệ. Nếu thật sự muốn tìm cái tội nhân đi ra, hẳn là ta, mẫu thân là vì sinh ta mới rời đi .”Thẩm cũng khắc sâu trong lòng đau vỗ của cô cõng, có chút ám ách thanh âm nói xong,“Tốt lắm, cHuyện quá khứ ta cũng không nói ra, sau này đãi ở cậu bên người, ta sẽ tẫn ta có nhưng năng, cho ngươi trở thành toàn thế giới tối hạnh phúc tiểu công chúa.”-Ngày hôm sau An Noãn đến công ty bất động sản,người môi giới đưa cho cô một chồng tư liệu, kêu cô ký tên. An Noãn nghi hoặc vì sao chủ hộ không tới, hơn nữa toàn bộ trong quá trình cô cũng chưa gặp qua chủ môi giới giải thích “Chủ nhà ở nước ngoài, ngày mai mới về, An tiểu thư, cô ký tên trước, ký xong là có thể nhận chìa khóa, chuyện còn lại giao cho chúng tôi. Chủ nhà rất dễ nói chuyện, lúc cô quyết định mua, chủ nhà đã nói chìa khóa có thể đưa cho cô.”An Noãn thực sảng khoái ký tên lên văn kiện, nhận chìa công ty bất động sản đi ra, một mình An Noãn không mục đi trên đường, hôm nay trời nóng, mặt trời chói chang, giống như ở bên ngoài một thời gian da cũng sẽ bị Noãn đến quán cà phê trên lầu một của thương xá Mạc thị, gọi một ly cà phê, ngồi gần cửa sổ, nhìn người trên đi đường. Cuộc sống thật sự rất kỳ diệu, mấy năm trước, lúc cô còn trong tù, cuộc sống thật đen tối. Nay, cô có người nhà, có tình yêu, có đứa nhỏ. Ngắn ngủn vài năm thời gian, biến hóa đến nghiêng trời lệch với khi đó, hiện tại hẳn là thỏa mãn. Cũng không biết vì sao, trong lòng luôn cảm thấy mất mát. Bắc Kinh nói lớn cũng rất lớn, nói nhỏ cũng rất nhỏ, ở đây An Noãn gặp Cố Thu, lần này bên người cô ấy không có người đàn ông kia, chỉ có một Noãn bưng ly cà phê của mình đi đến bàn của cô ấy, lễ phép hỏi “Tôi có thể ngồi không?”Cố Thu cười gật gật đầu “Mời ngồi.”Giọng của cô rất êm tai, cũng giống như người của cô ấy.“Lần trước tôi nhìn thấy cô cùng đi một người đàn ông, là bạn trai cô sao?”Cố Thu chua xót cười cười, thản nhiên nói “Là vị hôn phu, nhưng đã chia tay.”An Noãn mím môi, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói gì.“Tôi muốn tìm một người đàn ông bình thường để gả, mặc dù anh ấy có một đống tật lớn, nhưng anh ấy có thể cho tôi một cuộc sống yên bình, nhưng ý nghĩ của tôi rất ngây thơ, Thẩm Thần Bằng sẽ không để yên cho tôi.”An Noãn sợ run hỏi “Cô chia tay là vì anh tôi?”Cố Thu gật gật đầu “Bạn trai tôi ở Bắc Kinh phấn đấu rất nhiều năm, mới làm được một quản lí nho nhỏ, một câu của Thẩm Thần Bằng, làm cho anh ấy ở Bắc Kinh không làm được gì, bức tôi rời khỏi anh ấy. Tôi có thể làm cái gì? Tôi không muốn anh ấy vì tôi trở nên hai bàn tay trắng. Chỉ có chia tay với anh ấy.”Trong lòng An Noãn không tiếng động thở dài.“Hiện tại cô trở lại bên cạnh anh ấy?” An Noãn thử hỏi, không bỏ qua một một cảm xúc trong mắt cô mắt đen của Cố Thu trở nên phiêu miểu, giọng dễ nghe có chút khàn khàn nói “Cũng không tính cùng một chỗ, anh ta chỉ muốn chơi đùa mà thôi, chờ anh ta chơi đùa chán tôi sẽ được tự do.”Thẩm Thần Bằng rốt cuộc vẫn đi trên con đường chiếm đoạt.“Thật ra anh ấy rất yêu cô, mấy lần uống say đều kêu tên cô, Cố Thu tiểu thư, cô cũng yêu anh ấy phải không?”An Noãn có thể từ trong ánh mắt của cô nhìn ra phần tình yêu ẩn sâu Thu tự giễu cười cười, giọng điệu lạnh nhạt “An tiểu thư, tôi với cô không giống nhau, thân phận cô cao quý, cô cùng Mạc tiên sinh môn đương hộ đối, ở bên nhau không có áp lực. Mà tôi, sinh ra nghèo hèn, lại là một diễn viên nhỏ, mặc dù Thẩm Thần Bằng yêu tôi, gia tộc của cô vĩnh viễn sẽ không chấp nhận tôi, bởi vậy tôi và anh ấy vĩnh viễn không có kết cục, qua được một ngày hay một ngày. Đợi một ngày nào đó gia tộc của cô an bài cho anh một vị hôn thê môn đương hộ đối , tôi sẽ bị quăng cho một tấm chi phiếu, sau đó cầm tiền lăn rất xa.”An Noãn trong lòng có loại đau nói không nên lời, ngày này hẳn là rất nhanh sẽ đến.“An tiểu thư, chuyện của cô và Mạc tiên sinh, tôi cũng nghe nói một ít, chúc hai người hạnh phúc.”An Noãn đè mi tâm, có chút bất đắc dĩ, nhất định là Thẩm Thần Bằng ở cô trước mặt nói này nói nọ.“An tiểu thư, cuộc sống ngắn ngủn vài chục năm, có thể cùng trãi qua với người mình yêu là hạnh phúc nhất. Cô không giống tôi, tôi không xứng với anh cô, nhưng cô và Mạc tiên sinh cũng là môn đương hộ đối. Đôi khi bỏ lỡ đó là cả đời, cô gắng nắm chắc, không có bao nhiêu người sẽ ở một chỗ chờ cô.”An Noãn nhướng nhướng mày, thật không hổ là một đôi, ngay cả giọng điệu nói chuyện cũng tương khi Cố Thu rời đi ý vị thâm trường nói với An Noãn “An tiểu thư, có nhiều chuyện không phải là trách nhiệm của cô, bởi vì trách nhiệm mà ở bên nhau, nhất định sẽ tổn thương càng sâu.”Một mình An Noãn ngồi ở quán cà phê cho đến tối, phục vụ cũng giúp cô đổi mấy ly cà phê.
Đánh giá 8/10 từ 80 lượt Cường Yêu Độc Nhất Vô Nhị Giữ Lấy là truyện ngôn tình nói về cô gái là thiên kim tiểu thư của thị trưởng, hắn là tinh anh trong giới thương Ngày đính hôn, hắn ở trên giường của cô cùng với tình nhân trình diễn một màn nóng bỏng- Cha cô vì chuyện này khí huyết công tâm, lâm bệnh qua Còn cô thì bị tình nhân của hắn hãm hại phải vào Trọng Huy người đàn ông này, cô vừa yêu, vừa hận, trở thành ác mộng của cô trong suốt 3 năm tù oan trở ra cô chỉ còn hai bàn tay trắng, mà hắn lúc này ở Giang Thành trở thành ngừơi hô phong hoán vũ, nhân vật thần bí.*** Nhìn dưới chân cô chảy thật nhiều máu, hắn nháy mắt tái mặt, hai má lún đồng tiền cô cười như hoa "Mạc Trọng Huy, anh đau sao? chính mình giết chết con mình, mùi vị này dễ chịu không?"Hai tay hắn gắt gao nắm chặt thành quyền, thân thể không ngừng run cười lạnh ra tiếng "Nỗi đau đó có thấm vào đâu, phải để anh nhìn người phụ nữ sớm tối âu yếm chết trước mặt anh như vậy mới đủ thương tâm"Nói xong cô cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn, dùng sức đâm thẳng vào tim mình.*** Truyện mang đến những tình tiết kịch tính và gay cấn về tình yêu, khiến độc giả cảm thấy nghẹt thở khi chiêm nghiệm. Khác với Hào Môn Kinh Mộng 3 Đừng Để Lỡ Nhau và Mị Hoặc Vô Hình, truyện hứa hẹn mang lại những trải nghiệm thú vị và hồi kết bất ngờ.
Chương 102-1 Mạc lão gia qua đời 1 Lão tử gia cùng An Noãn nói chuyện phiếm, chợt thấy sắc mặt của Mạc Bình Sơn tái nhợt, ông cúi đầu hỏi,“Bình Sơn, ngươi bị làm sao vậy?”Chân Mạc Bình Sơn lại không tự chủ được run run , làm thế nào cũng không dừng được, hắn phun ra nuốt vào thanh âm nói xong,“Không...tôi không sao, có thể do lần đầu tiên nhìn thấy tiểu thư An Noãn nên lòng có chút khẩn trương.”Mạc lão gia mắng hắn một trận, tức giận nói“Có gì đâu mà phải khẩn trương , Noãn Noãn là một đứa trẻ tốt.”“Đúng vậy đúng vậy, Noãn Noãn chắc chắn rất giống mẹ, là một con người lương thiện.”Nghe xong lời của Mạc Bình Sơn, An Noãn cảm thấy có chút ghê tởm. Chính người đàn ông này, từng nhục mạ cô, súy quá một trăm vạn chi phiếu cấp nàng , thậm chí còn cho cô một cái tát. Bây giờ lại ở đây nói cô là một con người lương thiện. Thứ thân phận này, thật đúng là cường đại tượng trưng từ này ko biết edit sao nữa, sau này đợi mấy bạn khác beta lại rồi sửa sau nha.Cũng không biết Thẩm Diệc Minh đã biết cái gì hay không, mà hôm nay trong mỗi nói câu đều rất thâm nhiên bên ngoài có người gõ cửa, Mạc Bình Sơn đi ra mở cửa, đứng ở ngoài cửa lại chính là Lí Hân Như, sắc mặt cô hào hứng, cười tươi như hoa. Có lẽ là chạy tới, nên tóc bị gió thổi có chút lộn thấy An Noãn, khuôn mặt nhỏ nhắn đang đỏ bừng nhất thời trở nên trắng bệch, thấp giọng hỏi“An Noãn, sao cô lại ở đây?”Lão tử gia vẫn còn nắm tay cô làm lòng Lí Hân Như có chút kích tử gia vẫy tay về phía cô ta, nói”Hân Như, lại đây, gia gia giới thiệu với con một chút.”Từ giọng điệucủa lão tử gia có thể nhìn ra, ông rất thương yêu Lí Hân Như .Lí Hân Như bĩu môi đi đến trước mặt lão tử gia“Gia gia, tại sao cô ta lại ở đây?”“ Con biết An Noãn sao?”Lí Hân Như cúi đầu nói“Không chỉ là biết thôi đâu, mà còn rất thân quen nữa là đằng khác.”“Quen biết là tốt rồi, bất quá con chắc chắn vẫn chưa biết, cô ấy chính là con của Thẩm tiểu thư, cháu gái của Thẩm thủ trưởng.”Lí Hân Như hoàn toàn giật mình, ngơ ngác đứng yên một chỗ không hề nhúc nhích. Cô đương nhiên biết cháu gái của Thẩm thủ trưởng có ý nghĩa gì, thân phận kia, địa vị kia không phải ai cũng có thể so sánh đang đọc truyện tại
Editor Trương NguyễnThể loại hào môn, báo thù rửa hận, HE. – Cô là thiên kim tiểu thư của thị trưởng, hắn là tinh anh trong giới thương trường– Ngày đính hôn, hắn ở trên giường của cô cùng với tình nhân trình diễn một màn nóng bỏng– Cha cô vì chuyện này khí huyết công tâm, lâm bệnh qua đời.– Còn cô thì bị tình nhân của hắn hãm hại phải vào tù. Mạc Trọng Huy người đàn ông này, cô vừa yêu, vừa hận, trở thành ác mộng của cô trong suốt 3 năm tù oan trở ra cô chỉ còn hai bàn tay trắng, mà hắn lúc này ở Giang Thành trở thành ngừơi hô phong hoán vũ, nhân vật thần bí. Trích đoạnNhìn dưới chân cô chảy thật nhiều máu, hắn nháy mắt tái mặt, hai má lún đồng tiền cô cười như hoa “Mạc Trọng Huy, anh đau sao? chính mình giết chết con mình, mùi vị này dễ chịu không?” Hai tay hắn gắt gao nắm chặt thành quyền, thân thể không ngừng run rẩy. Cô cười lạnh ra tiếng “Nỗi đau đó có thấm vào đâu, phải để anh nhìn người phụ nữ sớm tối âu yếm chết trước mặt anh như vậy mới đủ thương tâm” Nói xong cô cầm lấy con dao gọt trái cây trên bàn, dùng sức đâm thẳng vào tim mình.
truyen cuong yeu doc nhat vo nhi giu lay